Phần hiện tại: model
Bài học Chia buồn và tiếc thương người đã khuất.
Chia buồn.
Khuyến khích an ủi gia đình người đã khuất, chia buồn với những người thân, củng cố tiếp thêm sức mạnh cho họ về biến cố đã xảy ra với họ với những lời nói tốt đẹp, với những lời cầu xin (Du-a) cho người đã khuất, củng cố cho gia đình và người thân họ sự kiên nhẫn, nhắc nhở họ về phần thưởng từ Thượng Đế Allah, Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] đã an ủi người thân của người đã khuất bằng lời nói: «Quả thật, bất cứ thứ gì Thượng Đế Allah lấy đi hay cho đi đều thuộc về Ngài, và tất cả mọi thứ đối với Ngài đều có thời hạn ấn định» [Al-Bukhari, số: 1284, và Muslim, số: 923].
Có thể chia buồn với người thân người đã khuất trước hoặc sau khi chôn cất, ở bất cứ nơi nào có thể, dù đang ở trong Masjid, ở nghĩa trang, ở nhà, ở nơi làm việc, hay những nơi khác.
Không nên quá phô trương trong các nghi thức chia buồn bằng việc dựng lều, rạp, hoặc mở tiệc và mời mọi người đến, các điều đó không thuộc Sunnah của Thiên Sứ [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] và những bạn đạo Sahabah của Người, và đó cũng không phải là những lễ tiệc chúc mừng, vui vẻ gì để mà thực hiện những điều như vậy.
Đau buồn và tiếc thương cho người đã mất.
Khóc là lòng thương xót tự nhiên tồn tại trong mỗi con người, là biểu hiện của sự mất mát và buồn bã, Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] đã từng rơi nước mắt vì cái chết của đứa con trai Ibrahim của Người. [Al-Bukhari, số: 1303, và Muslim, số: 2315].
Tôn giáo Islam đã đặt ra một số nguyên tắc cho việc khóc thương người đã khuất.
Thời gian Iddah.
Là bốn tháng và mười ngày, hoặc nếu cô ấy sinh con nếu cô ấy mang thai.
Điều gì đối với phụ nữ trong thời gian Iddah khi chồng mất?
Thăm viếng mộ: Thăm viếng mộ được chia ra làm ba thể loại:
1. Thăm viếng mộ khuyến khích.
Đó là việc thăm viếng mộ để nhắc nhở về cái chết, nơi cỗi mộ, và cuộc sống Đời Sau. Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] nói rằng: «Ta đã cấm các người thăm viếng mộ, nhưng giờ đây các người có thể thăm viếng chúng». Trong một đường thuật khác: «Quả thật, việc thăm viếng mộ sẽ nhắc nhở về Ngày Sau» [Muslim, số: 977, và At-Tirmizi, số: 1054]. Và sự viếng thăm này ở tại nơi sinh sống, không phải thực hiện cuộc hành trình, du hành, vì thực hiện cuộc hành trình thờ phượng chỉ được phép đến với ba Masjid.
2. Thăm viếng mộ được phép.
Đó là việc thăm viếng với mục đích hợp pháp, và không phải để nhắc nhở về cái chết, và nó không nằm trong những điều cấm, giống như việc đi viếng thăm mộ của những người thân, bạn bè, và không với định tâm để nhắc nhở về Ngày Sau.
3. Thăm viếng bị cấm.
Đó là sự thăm viếng đến với những người trong mộ với những điều cấm, cải biên trong tôn giáo (Bid'ah), hoặc những sự tổ hợp Shirk như ngồi trên mộ, hoặc đi trên nó, hoặc thực hiện những hành động như tự tát vào má, than trách, gào khóc, những điều Bid'ah và Shirk chẳng hạn như tìm kiếm phước lành từ ngôi mộ bằng cách lau chùi lên nó, đòi hỏi, càu xin sự giúp đỡ chủ nhân của ngôi mộ, hoặc xem như người trung gian để cầu xin (Du-a).
Việc thăm viếng mộ của người Muslim nhằm mục đích:
Người đến thăm viếng mộ nên chú ý không được phép ngồi hoặc bước đi trên mộ, phải tôn trọng người đã khuất, Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] đã giải thích sự trừng phạt về vấn đề này, Người nói: «Thà rằng một ai trong các ngươi ngồi trên đống than hồng làm cháy hết quần áo, và da thịt của các ngươi còn tốt hơn cho y là ngôi trên ngôi mộ» [Muslim, số: 971].
Cầu xin (Du-a) trước mộ.
Trong những lời cầu xin (Du-a) được đề cập khi thăm viếng mộ: «السَّلاَمُ عَلَيْكُمْ دَارَ قَوْمٍ مُؤْمِنِينَ وَإِنَّا إِنْ شَاءَ اللَّهُ بِكُمْ لاَحِقُونَ» [Muslim, số: 249], hoặc câu: «السَّلاَمُ عَلَى أَهْلِ الدِّيَارِ مِنَ الْمُؤْمِنِينَ وَالْمُسْلِمِينَ وَيَرْحَمُ اللَّهُ الْمُسْتَقْدِمِينَ مِنَّا وَالْمُسْتَأْخِرِينَ وَإِنَّا إِنْ شَاءَ اللَّهُ بِكُمْ لَلاَحِقُونَ» [Muslim, số: 974], hoặc: «اَلسَّلَامُ عَلَى أَهْلِ اَلدِّيَارِ مِنَ اَلْمُؤْمِنِينَ وَالْمُسْلِمِينَ, وَإِنَّا إِنْ شَاءَ اَللَّهُ بِكُمْ لَلَاحِقُونَ, أَسْأَلُ اَللَّهَ لَنَا وَلَكُمُ الْعَافِيَةَ» [Muslim, số: 975].