Phần hiện tại: model
Bài học Đức tin Iman cùng những chuyến du hành.
Mục đích của những chuyến du hành đó là những gì con người thực hiện chuyến du hành và thưởng ngoạn đến những địa danh tự nhiên hoặc những nơi tương tự.
Trong Qur'an, từ "Chuyến đi" được nhắc đến trong lời của Đấng Toàn năng: (Để bảo vệ bộ tộc Quraish được yên bình. TA (Allah) đã làm bằng an cho họ trong chuyến đi vào mùa đông và chuyến đi vào mùa hè.) [Chương Quraish, câu: 1-2]. Chuyến đi vào mùa đông có nghĩa là: chuyến buôn của bộ tộc Quraish vào mùa đông; họ thực hiện chuyến buôn đến Yemen trong mùa đông và chuyến đi vào mùa hè của họ hướng đến Sham.
Cuộc sống của con người được liên kết với Thượng Đế Allah Đấng Tối Cao trong mọi hoàn cảnh của nó. Du hành và các chuyến đi chứa đầy những quy định của giáo luật mà Allah đã quy định cho chúng ta; bởi vì trong những chuyến đi đó có những lợi ích vô cùng to lớn cho cuộc sống trần gian này và cả Đời Sau, và để đạt được những lợi ích đó chỉ khi nào một người thực hiện chuyến đi đến những điều tốt đẹp.
Một tín đồ có đức tin có thể biến việc du hành và các chuyến đi thành sự thờ phượng, bằng việc đến những nơi mà sự thờ phượng được quy định, như hành hương Hajj và Umrah, hoặc để học hỏi kiến thức tôn giáo...vv. Và y có thể định tâm với mục đích muốn đạt được những tốt đẹp như để kết nối tình thân tộc, hoặc để làm vui lòng người thân, hoặc để cho bản thân hoặc người thân thực hiện các điều được phép, sử dụng các chuyến đi đó với sự vâng lệnh Allah và tránh xa những gì Ngài cấm.
{Ngươi (hỡi Thiên Sứ) hãy nói: “Quả thật, lễ nguyện Salah của Ta, việc giết tế của Ta, cuộc sống và cái chết của Ta đều dành trọn cho một mình Allah, Thượng Đế của vũ trụ và vạn vật.”} [Chương Al-Ana'm, câu: 162].
Vũ trụ này chứa đầy những dấu hiệu của Thượng Đế Allah chứng minh sự tối cao, lòng nhân từ và sự khôn ngoan của Ngài, Allah Đấng Tối Cao phán: {Quả thật, việc tạo hóa các tầng trời và trái đất cũng như việc luân chuyển ban đêm và ban ngày là những dấu hiệu dành cho những người hiểu biết} [Chương Ali-Imran, câu: 190]. Và đây là lý do tại sao Ngài ra lệnh chúng ta phải quan sát thật nhiều, sự quan sát để suy ngẫm chứ không phải quan sát chỉ để tận hưởng. Allah Đấng Tối Cao phán: {Lẽ nào chúng không quan sát thấy sự thống trị trời đất và mọi thứ mà Allah đã tạo ra?} [Chương Al-A'raf, câu: 185].
Ngoài ra, khi ở một mình đôi khi là cơ hội để con người có thể xem xét lại bản thân, và suy ngẫm về tương lai phía trước, đặc biệt nếu ở một nơi chỉ có bản thân mình, không có sự giám sát nào ngoại trừ sự giám sát của Thượng Đế Allah Đấng Tối Cao.
Những ai vừa đặt chân đến nơi trong chuyến hành trình của y; cho dù y ở vùng hoang dã hoặc ở những nơi khác, quy định cho y đọc Du-a được đề cập.
Bà Khaulah Bint Hakim [cầu xin Allah hài lòng về bà] thuật lại: Tôi nghe được từ Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người], Người nói rằng: Ai rời khỏi nhà và đọc: «أَعُوذُ بِكَلِمَاتِ اللَّهِ التَّامَّاتِ مِنْ شَرِّ مَا خَلَقَ - A'uzu Bikalima'tillah Hittamma't Min Sharri Ma Khalaq - Thì không có gì có thể làm hại đến y, cho đến khi y rời khỏi nơi đó» [Muslim]. Ý nghĩa: Với những lời phán hoàn hảo của Allah, bề tôi cầu xin sự an toàn khỏi mọi điều xấu gây hại mà Ngài đã tạo.