Phần hiện tại: model
Bài học Tiểu sử của Thiên Sứ [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] sau khi đảm nhận Sứ Mạng.
Sứ mạng của Thiên Sứ [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] với bức thông điệp Islam.
Sự khởi đầu sứ mạng Thiên Sứ của Thiên Sứ Muhammad [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] là một giấc mộng chân thực, Người không nằm thấy giấc mộng nào như vậy nó rõ ràng như ánh sáng của buổi bình minh, sự việc đó cứ diễn ra trong thời gian sáu tháng, và rồi sự mặc khải bắt đầu.
Khi Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] được gần bốn mươi tuổi Người yêu thích cuộc sống ẩn dật, và dành thời gian của tháng Ramadan trong hang núi Hira'', hãm mình với những sự thờ phượng, dâng mình để phụng sự Thượng Đế Allah trong đó, Thiên Sứ [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] duy trì việc thờ phượng đó trong ba năm đến khi sự mặc khải đến với Người khi Người đang trong hang núi đó.
Khi Thiên Sứ [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] được tròn bốn mươi tuổi bắt đầu ló rạng ánh hào quang của sứ mạng Thiên Sứ, Thượng Đế Allah Đấng Tối Cao đã tôn vinh Người với bức thông điệp của Ngài, và gửi Người đến với sự tạo hóa của Ngài, tuyển chọn Người với đặc sủng của Ngài, và chỉ định Người làm người ủy thác của Ngài cho nhiệm vụ truyền bá giữa Ngài với những bầy tôi của Ngài, vì vậy Thiên Thần Jibril đã đến với Người với mệnh lệnh của Thượng Đế Allah Đấng Tối Cao, Thượng Đế Allah Đấng Vinh Quang và Tối Cao đã cử phái Người đến như một hồng ân cho toàn vụ trụ, và là một Người mang tin mừng và một Người cảnh báo cho toàn bộ nhân loại.
Kể từ khi Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] nhận được mệnh lệnh của Thượng Đế Đấng Tối Cao của Người, để truyền đạt bức Thông Điệp vời lời phán của Ngài: {Này hỡi người phủ áo choàng lên mình (Thiên Sứ Muhammad)!, Ngươi hãy đứng dậy và đi cảnh báo (dân chúng về sự trừng phạt của Allah)} [Chương Al-Muddaththir, câu: 1-2]. Người lập tức đứng lên kêu gọi nhân loại đến với sự tôn thờ Thượng Đế Allah duy nhất, và chấp nhận tôn giáo mà Thượng Đế Allah Đấng Tối Cao đã gửi cho Người.
Sự truyền bá bí mật.
Thiên Sứ [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] bí mật kêu gọi đến với Islam đển những người dân ở Makkah không bất ngờ có thể khiến họ đàn áp chống lại Người. vì vậy Người bắt đầu giới thiệu Islam đến với người thân nhất từ những người trong gia đình và bạn bè của Người, và giới thiệu cho tất cả những ai có suy nghĩ tốt đẹp về điều đó thuộc những người mà Người biết đến họ là những người yêu thích điều chân lý, yêu thích sự thật, và những ai mà Người biết là những người trung thực và ngay thẳng.
Người đầu tiên chấp nhận Islam.
Người đầu tiên chấp nhận Islam cùng với Người đó là người vợ của Người bà Khadijah Bint Khuwailed [cầu xin Allah hài lòng về bà], và người bạn của Người là Abu Bakr As-Sideeq [cầu xin Allah hài lòng về ông], và con của bác của Người Ali Bin Abi Talib [cầu xin Allah hài lòng về ông], và người hầu của Người Zaid Bin Harithah [cầu xin Allah hài lòng về ông].
Sau khi Thượng Đế Allah Tối Cao ra lệnh phải truyền bá công khai {Vì vậy, Ngươi (hỡi Thiên Sứ Muhammad) hãy công bố những gì Ngươi đã được truyền} [Chương Al-Hijr, câu: 94], vì vậy, Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] đã đứng lên công khai kêu gọi đến với Islam, Người đã công bố sự thật chân lý như mệnh lệnh của Thượng Đế Allah Đấng Tối Cao.
-
Khi những người thờ đa thần (Mushrikeen) nhận thấy rằng những phương pháp này không có ích gì với họ trong việc ngăn chặn sự truyền bá đến với tôn giáo Islam, họ quyết định chống lại Islam, làm hại vị Sứ Giả của Islam, tra tấn và đàn áp những tín đồ trong tôn giáo, vì vậy Thiên Sứ [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] đã ra lệnh cho những tín đồ Muslim di cư đến Al-Habashah (Etiopia) để bảo toàn tôn giáo của họ khỏi những sự đàn áp.
Khi Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] ở giai đoạn mà sự truyền bá của Người đang tạo ra một con đường giữa sự thành công và sự đàn áp, thì xảy ra sự kiện Dạ Hành và Thăng Thiên (Isra' và Mieraj), sự kiện là sự củng cố cho Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] và tôn vinh Người sau nhiều năm trong sự truyền bá, và kiên nhẫn trước sự hãm hại, đàn áp, phủ nhận, và ghẻ lạnh của những người thờ đa thần Mushrikeen.
Sự truyền bá ở ngoài Makkah.
Thiên Sứ [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] bắt đầu truyền bá Islam ở ngoài Makkah, Người đi đến Taif nhưng bị những người dân ở đó xua đuổi và chống đối, Người quay trở lại Makkah và bắt đầu giới thiệu Islam cho các bộ tộc, và các cá nhân trong mùa hành hương Hajj.
Hai cuộc giao ước Al-Aqabah.
Sau đó, Thiên Sứ của Allah đã gặp mặt sáu người dân của Yathirib (Madinah) trong mùa hành hương Hajj ở tại Al-Aqabah, Người giải thích cho họ sự thật về tôn giáo Islam, và mời gọi họ đến với Thượng Đế Allah Đấng Tối Cao, đọc cho họ nghe Thiên Kinh Qur'an, họ đã chấp nhận gia nhập tôn giáo Islam sau đó họ trở về Madinah để kêu gọi người dân của họ, cho đến khi Islam được lan rộng trong họ. Đó là hai cuộc giao ước Al-Aqabah thứ nhất và thứ hai, diễn ra trong bí mật. Khi cuộc giao ước hoàn thành Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] lệnh cho những tín đồ Muslim những người tin tưởng Người di cư đến Madinah, và họ đã ra đi thành từng đoàn.
Sự di cư của Người đến Madinah: Sau đó, Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] cùng với Abu Bakr ra đi để đến Madinah, hai người hướng đến hang núi Thur, để tạm trú tại đó ba ngày để đánh lừa Quraish về kế hoạch của họ, sau khi rời khỏi hang Thur Người hướng đến Madinah. đến khi đặt chân đến ngoại ô của Madinah, Người được những tín đồ Muslim đón tiếp trong sự hân hoan và hạnh phúc.
Công việc đầu tiên mà Thiên Sứ của Allah khi đến Madinah là xây dựng Masjid Al-Nabawi, Người kết nối tình anh em giữa những người ly hương (Al-Muhajireen) và những người dân Madinah (Al-Ansar), và đặt nền móng cho một xã hội Islam mới.
Khi định cư tại Madinah, Người đã được lệnh cho phần còn lại của giáo luật Islam, giống như bố thí Zakah, nhịn chay, hành hương Hajj, chiến đấu Jihad, Azan, kêu gọi làm việc thiện tốt và ngăn cấm những điều xấu tội lỗi, và những quy định giáo luật khác của tôn giáo Islam.
Thượng Đế Allah đã cho phép những tín đồ Muslim chiến đấu, để bảo vệ tôn giáo và đất nước của họ, và để truyền bá bức thông điệp vĩnh cửu Islam, Thượng Đế Allah Đấng Tối Cao phán: {Ngài (Allah) cho phép những người (có đức tin) bị (những kẻ đa thần) áp bức được quyền chiến đấu đánh trả lại} [Chương Al-Hajj, câu: 39]. Đó là câu Thiên Kinh đầu tiên được mặc khải về cuộc chiến, những cuộc chiến của Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] hai mươi bảy cuộc chiến, và đã gửi đi năm mươi sáu đội quân.
Những sự kiện quan trọng xảy ra sau cuộc ly hương (Hijrah).
Sau đây là phần giới thiệu tóm tắt về những sự kiện quan trọng nhất xảy ra sau cuộc di cư của Thiên Sứ đến Madinah Al-Munawwarah.
Năm đầu tiên của cuộc ly hương (Hijrah):
Năm thứ hai của cuộc ly hương (Hijrah):
Đại trận chiến Badr, trong đó Thượng Đế Allah đã củng cố vững mạnh các tín đồ Muslim và ban cho họ chiến thắng trước những kẻ ngoại đạo Quraish.
Năm thứ ba của cuộc ly hương (Hijrah):
Trận chiến Uhud, trong trận chiến thất bại xảy ra do vi phạm những sự hướng dẫn chỉ thị từ Thiên Sứ [cầu xin bình an và phúc lành cho Người], bởi họ đã tự ý xuống đồi Rumaah để thu thập chiến lợi phẩm.
Năm thứ tư của cuộc ly hương (Hijrah):
Cuộc chiến bộ tộc Al-Nudhoir, trong cuộc chiến đó Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] đã trục xuât những người Do Thái của bộ tộc Al-Nudhoir khỏi Madinah, bởi vì họ đã phá vỡ giao ước giữa họ và những người Muslim.
Năm thứ năm của cuộc ly hương (Hijrah):
Cuộc chiến bộ tộc Al-Mustalaq, cuộc chiến Al-Ahzab, và cuộc chiến bộ tộc Quraizhah.
Năm thứ sáu của cuộc ly hương (Hijrah):
Hiệp ước Al-Hudaybiyah giữa những người Muslim và Quraish.
Năm thứ bảy của cuộc ly hương (Hijrah):
Cuộc chiến Khaibar, diễn ra trong năm Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] và những tín đồ Muslim tiến vào Makkah để thực hiện nghi thức Umrah.
Năm thứ tám của cuộc ly hương (Hijrah):
Trận chiến Mu'tah giữa những người Muslim và đội quân Hy Lạp, và cuộc chinh phục Makkah, trận chiến Hunain chống lại các bộ tộc Hawazin và Thaqif.
Năm thứ chín của cuộc ly hương:
Trận chiến Tabuk đó cũng là trận chiến cuối cùng của Thiên Sứ [cầu xin bình an và phúc lành cho Người], và cũng trong năm nay các phái đoàn đến trình diện Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] gia nhập tôn giáo của Allah từng đoàn, từng đoàn, và năm đó được gọi là năm Al-Wufud (năm phái đoàn).
Năm thứ mười của cuộc ly hương:
Hành hương Hajj Al-Wada (Hajj từ biệt), tham gia cùng với Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] nhiều hơn một trăm ngàn tín đồ Muslim.
Sau khi Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] hoàn thành nhiệm vụ truyền bá, và mở rộng tôn giáo Islam ở khắp bán đảo Ả Rập, và thiên hạ gia nhập tôn giáo Islam thành từng đoàn, từng đoàn, và bắt đầu lan rộng trên toàn thế giới, nó xuất hiện trên tất cả các tôn giáo, Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] cảm nhận được kỳ hạn của Người đang đến gần, Người bắt đầu chuẩn bị cho cuộc gặp với Rabb (Đấng Chủ Tể) của Người, xuất hiện những dấu hiệu về lời nói và hành động của Người cho thấy sự ra đi từ bỏ cõi trần đang đến gần.
Năm thứ mười một của cuộc ly hương: Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] từ bỏ thế gian vào ngày thứ hai của tháng Rabie Al-Auwal (tháng ba Hồi lịch).
Thiên Sứ của Allah [cầu xin bình an và phúc lành cho Người] qua đời ở tuổi sáu mươi ba, bao gồm trong đó bốn mươi năm trước khi nhận sứ mạng Thiên Sứ, mười ba năm đảm nhận sứ mạng Sứ Giả và Thiên Sứ, mười ba năm ở Makkah, và mười năm ở Madinah.
Thiên Sứ của Allah [cầu xin Allah ban bằng an và phúc lành cho Người] ra đi nhưng tôn giáo của Người mãi còn, và đây là tôn giáo của Người, không có điều tốt lành nào mà Người lại không hướng dẫn cộng đồng Ummah đến với nó, và không có một điều xấu xa nào Người lại không cảnh báo về nó, điều tốt đẹp Người đã hướng dẫn đến là Tauheed (sự độc tôn Allah duy nhất trong thờ phượng) và tất cả những gì mà Thượng Đế Allah yêu thích và hài lòng, điều xấu mà Người cảnh báo về nó đó là Shirk (sự tổ hợp những ai hay vật gì cùng với Allah trong thờ phượng), và tất cả những gì mà Thượng Đế Allah ghét bỏ và từ chối.